Từ "trắng bệch" trong tiếng Việt có nghĩa là một màu trắng rất nhạt, gần như không còn sắc thái, thường dùng để miêu tả một vật hoặc một người có màu sắc nhợt nhạt, không tươi sáng. Từ này có thể được dùng để chỉ làn da, vật thể hay bất kỳ thứ gì có màu trắng nhưng lại không còn sống động.
Về làn da:
Về vật thể: